|
I'm so cold when missing you...!!
Lại lạnh nữa rồi...!! Trời lạnh lắm anh ạ. Mặc dù cái lạnh quê mình không buốt và tê tái như Hà Nội, nhưng dường như nó lạnh một cách se thắt lòng người, bởi vì em đang nhớ anh da diết, như thế này đây. Đã khuya lắm rồi, em vẫn không ngủ được. Mai anh về với em rồi, ở cùng khoảng trời rồi , thế nhưng dường như thời gian quá ngắn ngủi, chỉ một ngày thôi, mong ngóng, chờ đợi, thấy anh rồi lại mong ngóng, chờ đợi như thế. Em biết không phải dễ dàng gì, cách xa gần ngàn cây số, gặp nhau thoáng chốc để rồi lại nhớ mong, người ta yêu là thế, sao mình yêu lại khó khăn vậy nhỉ. Lúc gần nhau thì không nhận ra, để rồi bây giờ như này đây. Nhưng tất cả sẽ qua nhanh thôi, anh ạ! Sẽ qua hết, và em mong một ngày nào đó, mình lại được gần nhau, nhiều hơn bây giờ. Em yêu anh nhiều lắm..nhưng cách đây 3 tháng thì chỉ là đơn phương và gần như là yêu một cách vô vọng. Nhiều đêm em mơ em với anh thật khác, không như ngoài đời, và khi choàng tỉnh, em đã ước rằng, lẽ ra mình đừng thức dậy. Nhiều khi, em đã cố quên anh để hòa nhập vào cuộc sống mới, cuộc sống của em hiện tại - cuộc sống không có anh, mặc dù chưa một lần em có anh, nhưng không được, cố quên để rồi nhớ càng nhiều, thế đấy!! Entry em viết vào tháng 7, là lần đầu tiên em viết về anh một cách rõ ràng như thế, đó cũng là lúc em không hiểu được chính bản thân mình nữa. Định viết cho thanh than trong lòng, để đó rồi thôi, đề rồi một lúc nào đó đọc lại, em lại nhớ những kỉ niệm, những kí ức về anh. Không hề, và không một lần em có suy nghĩ, sẽ cho ai đó đọc, nhất là người mà em viết về. Thế rồi, như tình cờ, em nc với anh. Em không diễn tả được cảm giác khi đó nữa, chỉ là thôi thúc và nôn nao. Em mất ngủ nhiều đêm chỉ để suy nghĩ xem có nên để anh đọc hay không, bây giờ hay là sau này. Và rồi em đã đưa cho anh như thế đấy. Em muốn biết anh có suy nghĩ gì sau khi đọc được những dòng chữ ấy, anh có coi thường hay thông cảm cho em hay không, hay đơn giản anh chỉ suy nghĩ rằng, đó chỉ là cảm xúc nhất thời ở cái tuổi như thế. Anh nói yêu em, bất ngờ xen lẫn hoài nghi. Nhưng tất cả những suy nghĩ đó giờ đã không còn nữa. Những khi nghĩ lại, phải chăng đây chỉ là một giấc mơ mà em chưa tỉnh giấc như em đã ước. Khi mà em và anh rất giống nhưng gì mà em đã mơ trước đó. Tình yêu gìn giữ qua từng đó năm không phải là hiếm, nhưng khi đó là em thì thực sự em đã quá bất ngờ với chính bản thân. Giờ em đã là của anh, và anh cũng thuộc sở hữu của em rồi, em sau này sẽ không bao giờ thay đổi, trọn đời vẫn thế. Anh nói" đừng nên nói trước điều gì" nhưng em tin mình sẽ luôn luôn là như vậy. Nếu như em thay đổi, thì đó là sự có lỗi với tình cảm của mình. Phía trước còn nhiều khó khăn tưởng chừng như thử thách, nhưng em tin mình sẽ đi đến tận cuối, như anh nói đấy "ván đã đóng thuyền".Người yêu anh nhất là người anh yêu đầu tiên, và người em yêu nhất, cũng là người em yêu đầu tiên. Anh đã không ngừng yêu em, chỉ là đứt quãng thôi, anh nhỉ !! Labels: anh, cold, home, honey, newyear
I'm so cold when missing you...!!
Lại lạnh nữa rồi...!! Trời lạnh lắm anh ạ. Mặc dù cái lạnh quê mình không buốt và tê tái như Hà Nội, nhưng dường như nó lạnh một cách se thắt lòng người, bởi vì em đang nhớ anh da diết, như thế này đây. Đã khuya lắm rồi, em vẫn không ngủ được. Mai anh về với em rồi, ở cùng khoảng trời rồi , thế nhưng dường như thời gian quá ngắn ngủi, chỉ một ngày thôi, mong ngóng, chờ đợi, thấy anh rồi lại mong ngóng, chờ đợi như thế. Em biết không phải dễ dàng gì, cách xa gần ngàn cây số, gặp nhau thoáng chốc để rồi lại nhớ mong, người ta yêu là thế, sao mình yêu lại khó khăn vậy nhỉ. Lúc gần nhau thì không nhận ra, để rồi bây giờ như này đây. Nhưng tất cả sẽ qua nhanh thôi, anh ạ! Sẽ qua hết, và em mong một ngày nào đó, mình lại được gần nhau, nhiều hơn bây giờ. Em yêu anh nhiều lắm..nhưng cách đây 3 tháng thì chỉ là đơn phương và gần như là yêu một cách vô vọng. Nhiều đêm em mơ em với anh thật khác, không như ngoài đời, và khi choàng tỉnh, em đã ước rằng, lẽ ra mình đừng thức dậy. Nhiều khi, em đã cố quên anh để hòa nhập vào cuộc sống mới, cuộc sống của em hiện tại - cuộc sống không có anh, mặc dù chưa một lần em có anh, nhưng không được, cố quên để rồi nhớ càng nhiều, thế đấy!! Entry em viết vào tháng 7, là lần đầu tiên em viết về anh một cách rõ ràng như thế, đó cũng là lúc em không hiểu được chính bản thân mình nữa. Định viết cho thanh than trong lòng, để đó rồi thôi, đề rồi một lúc nào đó đọc lại, em lại nhớ những kỉ niệm, những kí ức về anh. Không hề, và không một lần em có suy nghĩ, sẽ cho ai đó đọc, nhất là người mà em viết về. Thế rồi, như tình cờ, em nc với anh. Em không diễn tả được cảm giác khi đó nữa, chỉ là thôi thúc và nôn nao. Em mất ngủ nhiều đêm chỉ để suy nghĩ xem có nên để anh đọc hay không, bây giờ hay là sau này. Và rồi em đã đưa cho anh như thế đấy. Em muốn biết anh có suy nghĩ gì sau khi đọc được những dòng chữ ấy, anh có coi thường hay thông cảm cho em hay không, hay đơn giản anh chỉ suy nghĩ rằng, đó chỉ là cảm xúc nhất thời ở cái tuổi như thế. Anh nói yêu em, bất ngờ xen lẫn hoài nghi. Nhưng tất cả những suy nghĩ đó giờ đã không còn nữa. Những khi nghĩ lại, phải chăng đây chỉ là một giấc mơ mà em chưa tỉnh giấc như em đã ước. Khi mà em và anh rất giống nhưng gì mà em đã mơ trước đó. Tình yêu gìn giữ qua từng đó năm không phải là hiếm, nhưng khi đó là em thì thực sự em đã quá bất ngờ với chính bản thân. Giờ em đã là của anh, và anh cũng thuộc sở hữu của em rồi, em sau này sẽ không bao giờ thay đổi, trọn đời vẫn thế. Anh nói" đừng nên nói trước điều gì" nhưng em tin mình sẽ luôn luôn là như vậy. Nếu như em thay đổi, thì đó là sự có lỗi với tình cảm của mình. Phía trước còn nhiều khó khăn tưởng chừng như thử thách, nhưng em tin mình sẽ đi đến tận cuối, như anh nói đấy "ván đã đóng thuyền".Người yêu anh nhất là người anh yêu đầu tiên, và người em yêu nhất, cũng là người em yêu đầu tiên. Anh đã không ngừng yêu em, chỉ là đứt quãng thôi, anh nhỉ !! Labels: anh, cold, home, honey, newyear
The Owner
Anything about me
Name: Thái Hồng Diễm Hanh - Hanhtsai
Born: January 09, 1992
Job: law bachelor
Work: QBPC
ETC
Extra
PUT ANYTHING HERE
|